Lớn lên trong cô nhi viện, Đồng Duệ Tầm là người không mấy hoà đồng. Đứa trẻ cô độc ấy đã dùng cọ vẽ một cậu bé bằng tuổi mình, Thâm Thu, cậu ở trong tranh cùng cô trưởng thành. Một ngày nọ, Đồng Duệ tầm bị người khác bắt nạt, trốn trong góc tối khóc một mình, nước mắt rơi xuống bức vẽ, thấm ướt trang giấy. Rồi cậu bé trong tranh dường như cảm nhận được điều đó mà chầm chậm mở mắt. Kể từ đó cậu có linh hồn và câu chuyện của hai người họ bắt đầu từ đây.