Hoàng đế Alec đã mất đi Afrosa, vợ của hắn.
Hắn không chỉ trừng phạt những kẻ liên quan đến cái chết của cô, mà còn đi xa đến mức đốt cháy cả cung điện và tự sát. Nhưng đột nhiên, hắn thức dậy và thấy mình đã quay trở về quá khứ
“Mình sẽ thay đổi từng cái một”
Vì lợi ích của cô ấy.
Vì chúa đã mang cô trở lại bên hắn một lần nữa. Thế nên, Alec mong muốn tạo ra một tương lai mà hắn không lơ là vụt mất người vợ và đứa con của mình thêm một lần nào nữa.
Tuy nhiên, tình yêu của hắn dành cho họ dần dần biến thành một nỗi ám ảnh mù quáng.
“Cái gì thế? Sao anh lại làm như vậy?”
“Chính là nàng”
“Em đã làm gì chứ?”
“Chính nàng mới là người làm như vậy”
“…”
“Nàng là của ta. Vì nàng là vợ ta. Nếu có ai đối xử với nàng như một kẻ hầu, ta sẽ moi ruột và nhai xương chúng”
Mặt khác, Afrosa liên tục cảm thấy khó hiểu với tính cách thay đổi của chồng mình. Cho đến một ngày, cô có một giấc mơ kỳ lạ khiến cô ngỡ ngàng…
‘Chồng cô chẳng còn như xưa nữa. Nếu giờ không chạy đi, có lẽ cô sẽ gặp kết cục như lúc đó’
Người phụ nữ xa lạ đứng cạnh chồng mình…dáng vẻ tiều tụy của cô…
Cô dần chán ngấy sự sống động của ảo ảnh như thể mọi thứ là sự thật, cô không thể đứng nhìn chồng mình nữa.
Tất cả chuyện này có thật sự là mơ không?